Thứ Tư, 4 tháng 11, 2009

chuong 5

Bạch hồng nở rộ.........
Mũi North là một bán đảo nhỏ với ba mặt giáp biển, nơi sinh sống của các bộ tộc phương bắc chuyên đi săn và bán lông thú. Đồng thời nơi đó cũng là quê hương của vương tộc Rosana.Mũi North chính là nơi theo truyền thuyết nữ thần sắc đẹp và tình yêu trao quyền làm chủ vương quốc Eldestrose cho tổ tiên dòng họ Rosana.Để tưởng nhớ sự kiện đó hàng năm nữ hoàng, hoặc người sẽ kế vị ngai vàng sẽ đế mũi North cử hành nghi thức tế hoa hồng.Và năm nay là năm đầu tiên, đại công chúa Victorya De Rosana đến cử hành nghi thức.
------------
Sau một ngày khởi hành, đoàn người của Vic đã đặt chân lên cùng đất phương bắc của vương quốc.không khí lạnh làm cho hơi thở của đoàng người ngựa hoá thành những làn khói mỏng bay trong không gian.
-Dừng lại, chúng ta sẽ nghỉ đêm tại đây,sớm mai đến mũi North để tiến hành nghi thức.
Vic hạ lệnh cho đoàn người ngựa hạ trại trên một khoảng đất trống bên ngoài khu rừng bạch dương, mà phía bên kia bên kia là dãy núi Sting bí ẩn. Ở vùng đất phương bắc lạnh giá này,màn đêm buông xuống rất nhanh cho dù chỉ mới là giữ thu. Trên mảnh đất trống cạnh bìa rừng, những đống lửa nhỏ lập loè đã được đốt lên,những tia sáng yếu ớt từ trại của Vic không đủ chiếu sáng vùng đất xung quanh.Những thân bạch dương cổ thụ cao vút lên trời xanh càng làm cho bóng đêm thêm dày đặc, bao phủ toàn bộ mọi sự vật và cả những bóng đen lẩn khuất đang tiến ra từ rừng thẳm.
Đêm đã khuya, mọi người hầu như đã ngủ hết, chỉ còn Yuccan ngồi bên đống lửa cháy bập bùng canh gác ca đầu.
-trời lạnh lắm đấy.
Yuccan giật mình quay lại, chàng nhìn thấy Vic trên tay cầm một tấn chăn đang định choàng lên hco chàng.
-Nàng chưa ngủ sao? mai là ngày quan trọng đấy.
-ta không ngủ được.
-Vì sao vậy? nàng hồi hộp à?
-Không ta không có
Bị nói trúng tâm trạng Vic đỏ mặt quay đi, còn Yuccan thì nhìn nàng và mỉm cười.
-Ai cũng vậy cả.
-Nhưng ta thì không, ta là người kế vị ta không thể có những cảm xúc như người bình thường.
Câu trả lời của Vic trở nên lạnh lùng , đanh thép.
-Tại sao không ? nàng là một con người mà, một người con gái
-Trong mắt chàng ta là như vậy sao?
-Tôi không có ý mạo phạm.Yuccan ấp úng đáp.
Vic bật cười khúc khích:
-Chàng là người đầu tiên xem ta như một người con gái bình thường
-Như vậy đáng cười lắm sao?
-Không là vui mừng mới đúng đấy Yuccan.
Bỗng nhiê Yuccan im bặt, chàng ngồi bất động nghe ngóng những âm thanh lạ, rất nhỏ, rất khó xác định đang tiến đến từ khu rừng.Tất cã đèn đuốc trong khu trại vụt tắt, không gian tràn ngập bóng đêm, tiếng binh khí chạm nhau kêu lên chan chát.Yuccan nắm chặt tay Vic kéo nàng chạy đi nhanh qua đêm tối,mặc cho cây cối bên đường móc níu họ lại đến rách hết cả áo choàng.Không khí lạnh tạt vào mặt họ, buốt giá khiến toàn thân như đóng băng.
Họ chạy rất lâu, rất xa, có lẽ vậy vì Vic không còn đủ sức đi tiếp nữa.Hai người tìm thấy một hang động nhỏ phủ đầy rêu mêm mượt.
-Chúng có lẽ đã ngừng truy đuổi ta có thể nghỉ ngơi ở đâyYuccan đưa Vic vào trong hang, đốt một đống lửa nhỏ để cả hai cùng sưởi ấm.Càng về khuya không khí càng trở nên lạnh lẽo hơn,đến giữa đêm một cơn mưa bất chợt trút xuống làm không khí lạnh lại ẩm ướt khiến cơ thể Vic không thể chịu đựng được.Vic sốt cao, nhưng nàng lại cả thấy cơ thể mình dần dần mất đi hơi ấm, Vic thiếp đi rồi mê sảng:
-không... ta....ta.Những lời nói trong cơn mơ sảng đứt đoạn của Vic khiến Yuccan hết sức lo lắng, chàng đốt thêm lửa, khoác thêm áo cho nàng nhưng vô hiệu. Vic vẫn rên lên từng cơn.
-Lạnh.... lạnh...Trong giấc ngủ chập chờn nàng thấy mình đang bị truy đuổi bởi hàng loạt các thứ gớm giếc đến từ đêm tối, khi chúng sắp bắt được nàng thì kìa một người mang theo một thứ ánh sáng lấp lánh đến sưởi ấm và che chở cho nàng. Vic nở một nụ cười trên môi.
Trong ánh lửa bập bùng, Yuccan ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp của người con gái kề bên.Những lọn tóc vàng mềm mại buông xoã trên ngực chàng.Tại sao người đó lại lại đẹp đến vậy? trong mắt ta , trong tâm trí ta sao chỉ có hình bóng nàng? Yuccan tự hỏi lòng mình.
Cơn mưa trong khu rừng lạnh giá, đã đưa hai người đến gần nhau hơn, đẩy cung bậc tình cảm của họ sang một nấc thang mới. Từ cảm giác xao xuyến, bồi hồi khi gặp gỡ lần đầu tiên ở ngôi nguyện đường nhỏ. Đến cảm nhận sự ấm áp từ lần giải cứu trong rừng Larch. Giờ đây Yuccan và Vic như hoà lại làm một bởi thứ tình cảm mới lạ mà họ vừa nhận thấy. Có lẽ đóa hồng tình yêu của họ đã bắt đầu nở ra những cánh đầu tiên.
--------------------------------------
Bình minh ló dạng, đánh thức chim chóc sống trên những thân cây bạch dương cổ thụ. Nhiều loài chim cùng nhau hợp sướng tạo nên bài ca đón chào ngày mới bên ngoài hang động mà Vic và Yuccan trú ngụ từ đêm qua. Sau một giấc ngủ yên bình, Vic tỉnh dậy, nàng vẫn cản nhận rất rõ hơi ấm của vật gì đó đang ghì chặt nàng vào lòng. Mở to đôi mắt xanh, Vic nhận ra thứ ấm áp ấy chính là Yuccan, chàng đang tự lưng vào vách đá ngủ thiêm thiếp nhưng đôi tay vẫ ôm chặt Vic.
Vic cựa mình toan lách ra khỏi vòng tay Yuccan nhưng vô tình đã làm chàng thức giấc.
-À công chúa nàng đã tỉnh rồi à...à ta không....không chỉ là đêm qua ta thấy nàng lạnh quá nên....
Yuccan ấp úng thanh minh.
-Cám ơn chàng Yu. Vic mỉm cười rồi rướn mình hôn nhẹ lên môi Yuccan. Nụ hôn nhẹ tựa làn gió lướt qua cánh hoa, nhưng đã làm cho trái tim chàng trai trẻ thồn thức. Chàng đưa tay ghì chặt Vic một lần nữa rồi tiến ra cửa hang thở dốc, và Yuccan cảm thấy như tòan bộ máu trong người chàng đang đổ ngược lên đầu vậy.
-chàng có thích ta không?
-Ta.....
-Không nói đuợc là có phải không? Vic lém lỉnh khẳng định.
Yuccan quay nhìn người con gái sau lưng mỉm cười rồi tiến đến ôm nàng vào lòng nhẹ nhàng, khéo léo nhưng mạnh mẽ như sợ tình yêu vừa chớm nở vụt bay mất.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

xin dùng tiếng việt có dấu