Thứ Tư, 4 tháng 11, 2009

chuong 24

Hoàng tử bóng đêm……..
Hoàng hôn đã buông xuống, phủ một màu vàng cam lên khối cung điện Kirene .Ánh nắng cuối ngày chỉ còn lại yếu ớt chiếu xuyên qua khuôn mặt trầm tư của Olivia.
-Tại sao lại là em chị Vic?
-Vì chỉ có em mới đủ khả năng nắm giữ chức vụ này , em không muốn binh lực lọt vào tay kẻ khác chứ?
-Em biết nhưng….
-Chị hiểu Olivia à, nhưng từ khi sinh ra em đã có thiên hướng như nam nhi và em cũng được học tập ở Hazel. Em đừng từ chối nữa đó là nhiệm vụ đối với đất nước.
-Em hiểu, em có thiên hướng như một nam nhi.
Kết thúc câu nói bằng giọng chua xót, Olivia lặng lẽ bỏ lại ánh mắt khó hiểu của Vic ở phía sau.





-------------------------
Khi những dãy hành lang dài của Kirene đã ở phía sau Olivia , thì cũng là lúc mặt trời khuất sau rặng Sting. Olivia bực dọc leo lên con ngựa màu đen tuyền , chỉ có độc một đốm trắng .Nàng cưỡi ngựa lao nhanh qua chiếc cổng đầy day leo chằng chịt ,phóng vào rừng Larch, phía trên là con chim ưng đang vun vút bay theo.
Olivia cứ chạy mãi trong rừng tối, không khí phả vào mặt nàng mang theo mùi nhựa thông thơm nhẹ làm đầu óc nàng thoải mái , thoát khỏi những ý nghĩ rối như tơ vò.Những thân cây to , phủ lớp rêu mỏng thỉnh thoảng lại lấm tấm vài giọt nhựa thông lấp lánh như ngọc bích .Tiếng xào xạc của lá thông mỗi khi có gió thổi qua nghe như tiếng đàn vỗ về tâm hồn cô công chúa nhỏ.
Cưỡi ngựa đi loanh quanh trong rừng , không định hướng , đễ mặc cho chú ngựa muốn đi đâu tùy thích , Olivia lơ đãng ngồi lắc lư trên lưng ngựa.Những tán cây thưa dần cho đến khi Olivia nhận ra mình đang đứng trước một hồ nước sóng sánh ánh bạc dưới ánh trăng lưỡi liềm trên bầu trời cao vòi vọi.
Một khung cảnh thoáng đãng mở ra , trái ngược hoàng toàn với vẻ âm u của rừng già .Hồ nước mênh mông trải dài đế tậm chân núi Sting .Bờ hồ là những bãi cỏ trải rộng ướt đẫm sương đêm ,những con côn trùng phát sáng bay là là khắp nơi như những vì sao vừa hạ phàm dạo chơi.Thứ ánh sáng kì ảo của đom đóm như đám bụi ánh sáng di chuyển từ nơi này sang nơi khác , lúc thì lấm tấm trên bãi cỏ, lúc thì đung đưa trên cành dương liễu rủ bóng trên mặt hồ.
Khung cảnh thần tiên làm mê mẩn Olivia, vô thức nàng xuống ngựa tiến đến bờ hồ, bên cạnh là cây dương liễu cổ thụ. Thân cây vặn vẹo đủ thứ hình dạng kì lạ, Olivia đưa tay lần theo những đừơng uốn éo được phủ một lớp vỏ cây thô ráp.Thỉnh thoảng những làn gió thu nhẹ thổi qua làm những cành liễu đong đưa như mời chào sự xấy hiện của Olivia.Bỗng nhiên Olivia vấp phải một vật gì đó trên mặt đất , nàng ngã chúi xuống vật đó..Một vật gì rất mềm mại và dễ chịu, đồng thời còn tỏa ra một mùi thơm như mùi nhựa thông pha lẫn với xạ hương.
Định thần lại, Olivia lần mò , sờ xoạng để tìm hiểu vật mình nằm lên là gì .”Réc,réc….” Con chim ưng Elious đậu trên cành cây cũng tò mò kêu lên vài tiếng.
“-Để xem nào” Olivia lẩm bẩm .Nàng nhíu mày để cố nhìn cho rõ cái đống đen ngòm đang nằm bất động dưới đất là gì .Dưới ánh trăng lờ mờ , cô dần nhận ra đây là một sinh vật, tiếp đến dùng sức lật ngựơc snh vật này lại , Olivia mới tá hỏa lùi lại vài bước.
“Một con người, một xác chết?Olivia cũng không rõ nữa.Nhưng…nhưng làm gì bây giờ? Thôi cứ lại gần xem sao”.
Thận trọng tiến đến, Olivia đưa tay hất mớ tóc dài đen mượt ra khỏi khuôn mặt của người nằm dưới đất.Mái tóc được hất qua một bên, để lộ khuôn mặt của một chàng trai.Chàng có một khuôn mặt góc cạnh, nhưng thanh tú và hoàn mỹ hơn bất cứ ai mà Olivia từng gặp trước đây.Nước da của chàng trắng và mịm hơn cả da của Olivia, một cô gái quen với việc luyện tập cung kiếm hơn là trang điểm lòe loẹt bên trong cung đình.Nhưng nước da anh ta trắng xanh như ngừơi bệnh ở trong nhà lâu ngày thiếu ánh nắng mặt trời.
“Còn ấm chắc là còn sốnh nhỉ, Elious?” Olivia tự nói rồi đưa tay lên mũi chàng trai, nàng cảm nhận được một luồng hơi nóng hổi, nhưng yếu ớt tỏa ra.”À còn sống thật,chắc anh ta bị thương mới nằm ở đây, có nên giúp anh ta không?”.
“Réc,réc….” Con chim ưng kêu lên với vẻ hiểu biết, rồi vỗ cánh bay về hướng một ngôi nhà hoang phế đầy gai hoa hồng dại, mà lúc đầu quan sát Olivia đã bỏ qua vì nó nằm khuất sau cây liễu.
“-Được , tôi làm phúc cho anh vậy” Olivia búng nhẹ lên trán chàng trai , rồi khó nhọc đỡ anh ta vắt qua mình ngựa.



--------
Ngôi nhà hoang, nhìn gần trông như một ngôi biệt thự kiểu cách có vướn xung quanh.Nhưng có lẽ do bỏ hoang lâu ngày , nên cỏ và hoa hồng dại đã leo phủ kín các bức tường cùng hàng rào và cổng sắt của ngôi nhà.
Rút lưỡi gươm đeo bên mình, Olivia chặt rạp các loại cây bụi và dây gai khéo léo dẫn ngựa có chàng trai nằm vắt vẻo trên lưng tiến vào.Đi qua khỏang sân ,Olivia đứng trước cánh cửa gỗ mun đen tuyền được trang trí bở những họa tiết kim loại kì lạ, nàng đưa tay vặn nắm mở cửa từ từ bước vào.Bên trong ngôi nhà tuy cũ kĩ và bụi bặm nhưng khá đầy đủ tiện nghi.
Những tấm rèm cửa màu đỏ thẫm phủ đầy bụi, bàn ghế được phủ kín bởi những tấm vải màu cháo lòng.Và đặc biệt là chiếc lò sưởi được điêu khắc cầu kì ,chính giữa là một cái đầu rồng tinh xảo,mà lúc đầu Olivia giật mình vì tưởng nó là thật.
“Ai lại bỏ hoang một ngôi nhà như vậy nhỉ? Thôi dù gì ta cũng đang cần thôi dùng tạm vậy”
Không đắn đo thêm Olivia lôi anh chàng vừa tìm được đặt anh ta lên chiếc ghế tràng kỉ gần lò sưởi .Phủi lớp bụi dày trên lò, cô tìm thấy một vài thứ có thể đánh lửa.Nhanh nhẹn đốt lò, ngọn lửa tí tách nhảy múa tòa ánh sáng vàng lan khắp căn phòng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

xin dùng tiếng việt có dấu