Thứ Tư, 4 tháng 11, 2009

chuong 26

Chỉ huy cấm vệ quân…….
Tiếng chuông báo hiệu giờ kinh sáng ngân vang từ thần điện Camila xuyên qua rừng Larch đến tận cung điện Kirene.Các quan đại thần đã lần lượt đi qua cổng phía nam theo dãy hành lang dài được chống đỡi bởi nững cột đá xanh nhẵn bóng , sáng lên bởi ánh bình minh.
-Nữ hoàng giá lâm.
Vic uy nghi trong bộ lễ phục màu hoàng kim, tiến lên chiếc ngai bằng đá trắng duyên dáng ngồi xuống.
-Các khanh có một buổi sáng tốt lành chứ? Vic điềm đạm hỏi.
-tạ ơn bệ hạ , chúng thần cũng xin cầu chúc người một buổi sáng tốt lành.Các quan đại thần đồng thanh đáp lại.
-Vậy ta có một tuyên bố.Vic quay sang gật đầu với Elena đứng bênh cạnh.
Elena tiến lên phía trước , đưa cuộn giấy trên tay ra bắt đầu đọc..
“Ta nữ vương Victoria De Rosana của Eldestrose , thể theo nguyện vọng…….chính thức sắc phong tứ công chúa Olivia De Rosana làm chỉ huy cấm vệ quân.Tiếp nhận quyền chỉ huy tạm thời của Eagle De Golden.”
Kết thúc , Elena lùi xuống đứng cạnh Vic .
-Truyền công chúa Olivia vào.Vic ra lệnh.
Cánh cửa điện Cramy bật mở , Olivia tiến vào trong bộ quân phục xanh, gắn nút bạc và một dải băng đỏ thẫm bắt chéo từ vai đến hông.Olivia tiến đến cúi chào Vic , rồi đứng giữa hai hàng các quan hai bên chờ lãnh nhận ấn tín từ Eagle.
-Tâu bệ hạ tại sao bệ hạ chọn công chúa Olivia? Rajac lúc này mới lên tiếng .
-Quan tể tướng không phục sao?
-Thần nghĩ cấm vệ quân trước nay đều là do nam nhi đảm nhận..
-Ông nghĩ ta thua kém một nam nhi sao?Olivia lên tiếng hỏi .
-Vậy phải thử đã? Rajac hạ giọng thì thào nhưng đầy thách thức.
-Ý ngươi là…? Olivia hỏi.
-Ý thần là , để mọi người phục tùng người thì công chúa hãy chứng minh sức mạnh của mình đi .
-Vậy ngươi muốn sao?
-Một cuộc thử tài tìm dấu vết trong rừng Larch.
-Ngươi muốn ta thi tài cùng ai?
-Rồi người sẽ biết , hẹn gặp lại sáng mai tại cửa rừng.Rajac đắc ý quay lưng ra khỏi điện Cramy.

-------------------
Phòng làm việc của nữ hoàng.
-Rajac đã công khai chống lại chúng ta .Vic chống cằm nghiêng đầu trên chiếc ghế bành.
-Vậy chị định thế nào?Viola đứng nhìn lơ đãng bên cửa sổ, nhìn ra vườn hồng tím nở rộ lần cuối trước khi mùa đông đến.
-Em nghĩ trận so tài ngay mai sẽ có âm mưu gì đó, tốt nhất Olivia không nên tham gia.Elena khẳng định.
-Chị đừng lo em có thể vượt qua mọi cạm bẫy mà lão ta giăng ra.Olivia rút con dao cắm phập xuống bàn.
-Ta phải loại trừ hắn thôi.Vic chẳng để ý gì đến thái độ của Olivia mà tiếp tục nói.
-Nhưng như vậy sẽ phải xử luôn cả đám lâu la xu nịnh của hắn , ngay cả chị Vic cũng không thể hạ lệnh xử hết được, ám sát lại càng không thể.
-Viola em quên là chị còn một quân át chủ bài sao?Vic cười nhạt trước sự ngỡng ngàng của các em.
-không lẽ chị định dùng quân bài hy sinh ấy? chị đành lòng sao? Elena bối rối hỏi.
-Không bàn cãi gì thêm, sẽ tiến hành sau lễ trưởng thành của Olivia.Vic nhẹ nhàng tuyên bố.


---------------------------------------
Thần điện Camila
Đêm mùa thu se lạnh, nhưng ánh trăng vằng vặc vẫn chăm chỉ chiếu soi xuống thánh địa Camila nằm giữa khu vườn hồng trắng phát sáng lung linh dưới vầng trăng thu.
Khung cảnh yên tĩnh bị phá vỡ bởi tiếng bước chân gấp gáp của một tiểu thần quan trẻ tuổi, vội vã đến trước thiền phòng của đại thần quan.
-Thưa thầy có gì sai bảo ạ?
-ngươi đưa tiểu thư này về đi.Tiếng nói phát ra cùng lúc với cánh cửa sắt lanh canh mở ra .Một cô gái tóc vàng mặc trang phục mỏnh anh màu trắng ngà lách ra khỏi khe hở của cánh cửa.
-mời theo tôi.Tiểu thần quan điềm đạm đáp, rồi quay lưng dẫ đường cho cô gái.
Bên trong căn thiền phòng được trang trí hoàn toàn một màu trắng từ vách tường bằng đá hoa cương trắng , nền nhà bằng đá cẩm thạch trắng đục, các dụng cụ khác thì mang màu trắng ngà, còn chiếc giường tròn phủ drap và màn trắng tinh.Đại thần quan Yuccan cũng trong trang phục lụa trắng lọt thỏm giữa không gian cùng màu ấy.
-Đây là cô gái thứ ba chúng tôi đưa đến , ngài không vừa lòng hay muốn chống đối lại chúng tôi đây? Một thần quan già mặc áo chúng màu nâu xuất hiện.
-Các người vẫn không hiểu sao? Nếu vậy ta sẽ ra sắc lệnh chính thức bỏ truyền thống này.
-ngài chống lại hội đồng tiền bối chính là chống lại chính ngài đấy.
-Ta nói rồi ông đi đi.Yuccan quát lên, chàng mệt mỏi ngả mình lên chiếc trường kỉ đặt cạnh cửa sổ, đăm đăm nhìn lên bầu trời đầy sao.
-Thưa thầy con đã đưa tiểu thư ấy về rồi ạ.Tiểu thần quan ban nãy đã bước vào phòng.
-Con làm tốt lắm Edymion, con đã học hết những gì ta dạy chưa?Yuccan hỏi học trò nhưng mắt vẫn nhìn gián lên trời .
-Dạ con đã học nhưng sao thầy muốn con học gấp như vậy? Endymion thắc mắc hỏi lại.
-Con hãy nhìn lên trời đi con thấy gì?
Sau một hồi quan sát Edymion trả lời.
-Sao hảo đỏ vàng sáng hơn bình thừơng ạ.
-Đúng điền báo về một trận chíên xắp xảy ra, và ta phải tham gia trận chiến ấy, không phải với tư cách là một đại thần quan.
-Ý thầy là….
-Khi thời gian đã điểm con sẽ hiểu, vì con là đứa trẻ thuộc dòng máu của Audut De Favier mà.
Cười nhẹ , Yuccan hất nhẹ tay ra hiệu cho Edymion lui ra.Chàng lại tiếp tục nhìnlên bầu trời, nhưng không phải hướng về sao hảo đang rừng rực cháy sáng mà hướng về một ngôi sao khác đang dần di chuyển đến vị trí định mệnh đã được xắp xếp.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

xin dùng tiếng việt có dấu