Thứ Tư, 4 tháng 11, 2009

chuong 29

Quyển sách bạc……..
Màn đêm đã lùi dần nhường chỗ cho những ánh sáng đầu tiên từ mặt trời.Vào mùa thu không khí ở trong rừng trở nên lạnh và ẩm ướt. Mọi thứ như được mặc một chiếc áo trong suốt bằng sương đêm.Mặt trời cũng như được mặc một chiếc áo ướt sũng bằng nước.
-Tôi nên trở vào trong ngôi biệt thự.Olivia bị đánh thức bởi tiếng nói trầm trầm của Crystal.
-Xin lỗi tôi ngủ quên.Olivia lụi cụi đứng dậy khỏi lồng ngực của Crystal.
-Không sao.
-Anh thấy khó chịu dưới ánh sáng à? Olivia vừa đưa tay dụ mắt.
-Không khó chịu gì lắm, mà phải làm “gối” cho cô cả đêm bây giờ tôi thấy mệt, mà cũng đến giờ đi ngủ rồi.Crystal khinh khỉnh đáp , rồi rảo bước về phía căn nhà .
-Anh không bị ảnh hưởng bởi ánh sáng mặt trời ,sao anh lại thích sống về đêm? Olivia lon ton đuổi theo Crystal.
-Vì ta là sinh vật của bóng tôi, sức mạnh của Vampire chỉ phát huy tối đa trong đêm.
-Vậy thì anh sống như người bình thường không được sao?
-tôi không thích ánh sáng làm da tôi khó chịu.
-Vậy là anh có bị ảnh hưởng bởi ánh sang.Olivia cười thích thú.
-Thì sao? Dù cho ban ngày tôi vẫn đủ sức bẻ cổ cô đấy, tôi đâu phải lũ thây ma vô dụng mà cháy rụi dười mặt trời.Crystal bực dọc đẩy cửa đi vào nhà.
-Thây ma? Olivia thắc mắc.
-Là hững kẻ bị hút hết máu đến chết rồi biến thành lũ chân tay vô dụng ấy mà .
-Hút ….hút..hút máu, vậy tôi sẽ thành thây ma sao?
Cởi tấm áo chòang đen vắt lên thành ghế, rồi ngồi phịch xuống chiếc tràng kỉ , Crystal đưa tay lên miệng che nụ cười tránh không cho Olivia nhìn thấy.
-Cô sẽ là một thây ma xinh đẹp.
-Có…có.. cách nào?
-Nếu không thì sao?
-Tôi sẽ giết anh trước.Olivia đưa tay hất tóc với vẻ đầy tự tin.
Lần này không kìm được Crystal đã cất tiếng cười vang cả căn nhà.
-Anh cười gì?
-Cô ngây thơ quá đấy, tôi nói là bị hút hết máu chư còn cô thì….
-Tôi cũng bị hút máu mà.
-Hút hết máu thây ma , Vamprie sẽ nhỏ một giọt máu vào thây ma để điều khiển chúng.
-Vậy thì tôi uống một giọt máu của anh tôi mới thành thây ma à?
-Cô hỏi nhiều quá đấy.Crystal mệt mỏi nằm xuống tràng kỉ kéo áo choàng trên thành ghế phủ lên người.
-Tôi còn muốn hỏi.
-Có gì để tối đi, im cho tôi ngủ.Crystal nói vọng ra khi chùm kín tấm áo choàng lên đầu để tránh thứ ánh sáng lờn kờ từ sau tấm màn nhung rọi vào.
Không nói gì thêm Olivia lẳng lặng ngồi xuống chiếc ghế đối diện chiếc tràng kỉ Crystal đang nằm.Vài tiếng trôi qua Olivia vẫn ngồi im ở đó lắng nghe tiếng thở đều đều của Crystal.Thêm mấy giờ đồng hồ nữa Crystal vẫn chẳng có động tĩnh gì, đến lúc này Olivia đã bắt đầu cảm thấy chán.Nàng vươn vai đứng dậy bắt đầu cuộc thám hiểm căn biệt thự bụi bặm.
Căn nhà gồm hai tầng, đại sảnh tầng một chính là căn phòng có cái lò sưởi hình đầu rồng kì lạ và chiếc tràng kỉ Crystal đang nằm, cùng với rất nhiều ghế bành ghế tựa và hai chiếc bàn trà một chiếc cao tròn, một chiếc thấp vuông đặt gần tràng kỉ.
Phía bên trái đại sảnh là một căn phòng dài , có cửa vào là cửa kéo bằng gỗ đen .Trong căn phòng này các tấm rèm lại chuyển sang màu tím than, lơ lửng trên ba khung cửa lớn .Trên tường là vô số các loại sừng động vật mà Olivia chỉ biết tên có một số.Ở cuối phòng là một tủ đứng có cửa bằng thủy tinh nên Olivia có thể nhìn rõ những vật kì lạ bên trong.Nào là những chiếc cup bạc, một bàn tay nhăn nhúm xám xịt, một quả cầu pha lê có chứa nước và lơ lửng ở giữa là một chất gì đó màu đỏ thẫm.Chính giữa căn phòng là một chiếc bàn dài, xung quanh là những chiếc ghế bạc được bọc vải nhung màu tím như rèm cửa.
Phía sau đại sảnh là nhà bếp , nhưng chỗ này không thu hút Olivia cho lắm vì nàng chẳng giỏi cũng chẳng thích những việc nữ công gia chánh.
Nàng bị thu hút đặc biệt về căn phòng phía bên phải đại sảnh.Đó là một thư viện nhỏ, sách chất đầy những ô tủ chìm trong tường . Dưới sàn trải thảm đen, và một vài cái đệm lớn màu đỏ tươi, có lẽ là để tạo sự thoải mái cho người đọc sách.Chỉ có một chiếc bàn gỗ đơn giản với chiếc ghế bọc nhung đỏ đổng bộ là nằm lẻ loi ở góc phòng .Olivia tiến lại gần chiếc bàn , cầm một khung ảnh phủ đầy bụi.Nàng đưa tay phủi lớp bụi trên khung ảnh hiện ra tấm hình một gia đình , một người đàn ông tuấn tú với mái tóc đen và đôi mắt xám bạc rất giồng Crystal.Bên cạnh là một người phụ nữ tóc màu hung với đôi mắt màu lục bảo hiền từ, trên lòng họ là hai câu bé tóc đen mắt xám giống hệt nhau, trông vẻ mặt họ thật anh phúc.
-Bức ảnh đẹp phải không? Crystal bất chợt xuất hiện.
-À xin lỗi tôi không cố ý, chỉ là….Olivia lúng túng.
-Không sao.Crysatl lấy bức ảnh từ tay Olivia rồi úp vuống bàn.
-Anh sao vậy?
-Đó chỉ là quá khứ.Crystal thở dài.
-Đó là ai?
-Cha mẹ và anh trai tôi.
-Bậy giờ họ ở đâu?
-Anh trai tôi bỏ đi, còn cha mẹ ở rất xa.
-Tại sao?
-Sao cô luôn có nhiều câu hỏi vậy.
-Xin lỗi , tôi sẽ đi xem tiếp tầng hai của căn nhà.
-Thôi trên đó chẳng có gì hay ngoài ba phòng ngủ và một cây đàn dương cầm cũ nát mà thôi.
-Vậy thôi tôi….tôi.
-Cô không đi tìm vật cô cần à?
Lúc này Olivia mới sực nhớ ra nhiệm vụ của mình:
-À anh có biết trong rừng có vật gì hay chỗ nào có tên giống như “quyển sách bạc”.
-Có ở gần đây.
-Anh chỉ cho tôi đi.
-Không công à?
-Anh thích gì cũng được.Olivia khẩn khoản.
-Tôi sẽ nói sau, “quyển sách bạc” là một vật nằm dưới đáy hồ chỉ nhìn thấy được vào đêm trăng tròn mùa thu.
-Vậy tôi đã bỏ lỡ sao?
-Không còn đêm nay nữa, trăng hồ thu sẽ chiếu rọi lần cuối trong năm.
-Tại sao lại gọi là trăng hồ thu?
-Vì có một lễ hội của yêu hồ được tổ chức vào ngày này trong năm rất nổi tiếng nên gọi là trăng hổ thu.
-Tôi cũng múôn được xem thử lễ hội đó.
-Đã sắp đến lúc trăng lên rồi cô chuẩn bị đi.

3 nhận xét:

  1. Mình theo dõi fic từ rât lâu rồi và rất thích fic này. Nhưng sao mãi mà kothấy chap mơí vậy bạn? (Cũng cả năm rồi mà)

    Trả lờiXóa
  2. mình đổi nhà wa www.chimcanhcut1a.wordpress.com

    Trả lờiXóa
  3. mình đã đồi nhà sang www.chimcanhcut1a.wordpress.com
    bạn wa đó xem tiếp nhé

    Trả lờiXóa

xin dùng tiếng việt có dấu