Thứ Tư, 4 tháng 11, 2009

chuong 28

Đêm trăng tròn…..

Bằng sức mạnh ý trí và một sự trợ lực nào đó Olivia đang thoát dần khỏi tác dụng của thứ bột màu cam .Nàng dần dần cảm thấy những luồng không khí lướt qua trên mặt lạnh buốt.Ngón tay của Olivia dần cửa động được, rồi đến cánh tay ,cuối cùng đôi mắt màu lục bảo đã có thể mở to.Nhìn lên bầu trời đen tuyền điểm xuyết những ngôi sao sáng trắng li ti.Và mặt trăng tròn vành vạnh tỏa ra những quầng sáng lớn .
-Cô…….. trăng đẹp nhỉ?
Tiếng nói bất chợt vang lên, Olivia cố quay sang bên để nhìn cho rõ .Trên nền cỏ bên cạnh Crystal đang thanh thản ngồi ngắm trăng.Gió nhẹ từ hồ thổi bung những lon tóc đen chập chờn , thân hình chàng được phủ kín dưới một lớp phục trang đen nhánh như một tảng đá chơ vơ giữa trời và đất.Nước da trắng xanh nổi bật trong đêm , đôi mắt xám bạc lạnh lẽo nhìn xa xăm lên mặt trăng làm Olivia như đang chiêm ngưỡng một loài mãnh thú cô đơn , như chúa tể của một vật , nhưng lại cô đơn hơn tất thảy.
-Sao tôi lại ở đây? Olivia hỏi.
-Tôi không thích đồ ăn của mình bị kẻ khác chiếm mất .Crystal dửng dưng đáp .
Đưa tay đặt lên trán, nhếc mép cười:
-trăng tròn vào mùa thu là đẹp nhất phải không?
-Phải đẹp nhất và trọn vẹn nhất.Crystal đáp .
-Cám ơn.
-Tôi không cứu cô không công đâu.
-Anh muốn gì?
-Tôi đói.
Olivia chống hai tay ra sau lưng , ngượng ngồi dậy , bò ra trước mặt Crystal .Nàng nhẹ nhàng đưa tay cở cúc áo để lộ chiếc cổ trắng ngần phập phồng những gân máu màu hồng dưới da.
Rời mắt khỏi mặt trăng ,Crystal đưa ánh mắt về hướng Olivia.Chàng cứ ngồi đó bất động , im lặng kéo dài , thời gian cứ trôi đi không biết là bao lâu.
-Anh còn chờ gì nữa ?
Crystal đưa bàn tay lạnh ngắt lên chạm vào Olivia .Những ngón tay thanh mảnh chạm rất nhẹ như sợ làm tổn thương một vật dễ vỡ . Olivia cảm nhận thật rõ ràng từng ngón tay Crystal đang lướt trên cổ , nàng nhắm mắt để mặc Crystal muốn làm gì tùy thích.
-Cô ấm áp quá, ấm hơn những người trước đây, rất ấm .
Crystal cất tiếng nhẹ như gió thoảng chỉ đủ lọt qua tai Olivia khi chàng kề sát tai nàng.
-Cô có sợ tôi không?
-Tại sao?
-Cô không sợ thật ư? Cô là người đầu tiên.
-Vậy à.
-Lúc này tôi không muốn máu tôi muốn hơi ấm của cô.
-Tùy anh.Olivia trả lời, rồi buông lỏng người để mặc Crystal kéo cô vào lòng .
Hai con người xa lạ , còn thuộc hai giống nòi khác nhau , họ ngồi dưới ánh trăng mùa thu.Yên ả và lặng lẽ đến kì lạ, liệu mối quan hệ giữa kẻ hút máu và con mồi rồi sẽ đi đến đâu?





-------------
Ở phía xa , trên một cành cây lớn cũng có hai bóng đen đang thầm lặng quan sát .
-Ngươi thấy sao?
-Có lẽ chủ nhân đã thích cô gái ấy thật.
-không ta không tin, chủ nhân chặng yêu thương ai ngoài phu nhân và người đó cả.
-Người ghen à Lan?
-Ta không ghen mà ta không thể chấp nhận.
-Rồi ngươi sẽ thấy.









-------------------------------------
Hoàng cung Kirene
Mặt trăng cũng đang chiếu sáng trên quần thể cung điện , trên tháp Moontower Elena đang ngắm trăng .Những cơn gió trên tháp cao thổi chiếc áo khoác lụa bay bồng bềnh.
-Mặt trăng hôm nay đẹp quá phải không Elena? Eagle đi đến bên cạnh Elena đưa tay chống lên lan can bằng đá.
-Olivia Đã về chưa?
-Vẫn chưa có tin tức gì.
-Em lo cho con bé quá .
-Olivia sẽ vượt qua được.
-Lão Rajac ấy liệu lão còn muốn em mất thêm thứ gì nữa đây? Tình yêu, trái tim và cả đứa em gái duy nhất nữa sao?
-Em vẫn chưa quên hắn ta sao?
-Rất khó.
-Anh mong một ngày nào đó em sẽ lại mở lòng ra với một người khác.Em… có một người sẽ mãi mãi đợi.
Elena sửng sốt quay sang nhìn Eagle đang ngước nhìn ánh trăng bạc , đưa ngực dón những ngọn gió phả vào mặt đùa giỡn với mái tóc màu trà u buồn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

xin dùng tiếng việt có dấu