Thứ Tư, 4 tháng 11, 2009

chuong 22

Hazel…
Bầu trời màu xanh ngọc,không gợn một chút mây, một cánh chim chao lượn giữa vùng trời bao la. Con chim ưng vàng, xoải cánh lượn xuống mặt cỏ xanh mướt một màu, thỉnh thoảng đan xen vài đốm xanh đậm của những cây phỉ thấp lè tè.Thu đôi cánh rộng , con chim với đôi mắt đen tuyền nhẹ nhàng đậu lên cánh tay đeo găng tay bằng da nâu của chủ nhân.
-Elious, em về rồi đấy à ? hôm nay có săn đuợc gì không ?
Cô gái trẻ với mái tóc vàng sậm , loăn xoăn phủ trọn bờ vai thanh tú , đang cười , vuốt nhẹ lên đầu chú chim.
“Zec, zec…” con chim rúc lên vài tiếng như đáp lại , đưa đôi mắt đen tuyền nhìn chủ nhân chằ chằm với cái đầu nghiêng nghiêng.
Nở một nụ cười tươi trên đôi môi đẹp như trái dâu rừng chín mọng, cô gái tiếp tục:
-Ồ! Em không tìm được gì à? Không sao đâu sẽ có bữa ăn khác cho em khi chúng ta quay về .
-Thưa công chúa Olivia hoàng thân muốn gặp ngài ạ.Tiếng người hầu từ tốn tiến lại từ phía sau.
-Vậy à , ta sẽ về ngay .Olivia vẫn mâm mê chơi đùa cùng con vật khi theo người hầu rảo bước về phía lâu đài Bluebell thủ phủ của vùng đất miền nam đế quốc Eldestrose, Hazel.


-------------------
Bước vào căn phòng sàn lót gỗ mun đen tuyền , xung quanh là những kệ đầy sách vở , cùng những đồ trang trí lạ mắt.
-À, cháu gái đến rồi đấy à .Tiếng nói phát ra từ sau chiếc ghế tựa cao quay về hướng cửa sổ vòm cao.
-Vâng hoàng thúc gọi cháu có chuyện gì ạ?
Chiếc ghế tựa xoay lại để lộ một người đàn ông đứng tuổi lọt thỏm ở chính giữa .Ông đưa tay vuốt lon tóc vàng đã lấm tấm bạc.
-Cháu lại đây .Ông đưa tay vẫy vẫy.
-Có gì vậy hoàng thúc.Olivia tò mò chạy lại cạnh hoàng thân Van.
-Cháu xem , ta mới kiếm được món đồ chơi hay lắm.Van lấy ra từ ngăn kéo bàn một chiếc hộp sứ tráng men , đuợc trang trí bằng hoa văn hoa lá màu thiên thanh.Chính giữa chiếc hộp là một lỗ tròn đuợc bịt kín bằng pha lê trong suốt , bên trong lớp pha lê là một mặt phẳng có những con số và ba cây kim vàng dài ngắn khác nhau .Chiếc hộp sứ còn phát ra tiếng “ tíc tắc, tíc tắc….” rất vui tai.
-ồ vật này hay thật, hoàng thúc lấy nó từ đâu ra vậy?Olivi thích thú nhận chiếc hộp sứ từ tay Van.
-À một thương nhân…..
Van chưa nói hết thì một bóng đen lướt qua căn phóng rồi dừng lại trước mặt ông.
-Thưa hoàng thân , ngài có mật hàm .Người mặc áo trùm từ đầu đến chân tiến lại đưa cho Van chiếc bì thư có dấu niêm phong hòang gia.
-Ta hiểu, ngươi có thể đi.Van trả lời .
Người mặc áo trùm từ bí ẩn , nghiêng mình cúi chào rồi vút biến mất như khi anh ta xuất hiện .Van mở dấu niêm phong , lấy ra một bức thư, sắc mặt ông thay đổi suốt khi đọc thư.
-Có chuyện gì vậy hoàng thúc?Olivia lo lắng hỏi.
-Olivia, có lẽ con học ở đây đủ rồi, hãy thu xếp trờ về Cameloz đi.Van đổi giọng nghiêm túc hơn, hướng đôi mắt màu lục nhạt nhìn đăm chiêu vô định.
-Đã đến lúc rồi sao hoàng thúc?
-Phải , con là học trò mà ta yêu mến nhất, ta tin khi con trở về Cameloz con sẽ làm được nhiều việc .
-Học trò yêu mến nhất? Không phải sư phụ vẫn khen Eagle là học trò giỏi nhất của sư phụ sao? Olivia đổi giọng đùa cợt.
-Yêu mếm nhất không có nghĩ là giỏi nhất, cô học trò nhỏ của ta.Van đưa mắt đáp lại câu nói đùa của Olivia.
Cả hai thầy trò cười vang cả căn phòng, làm cho nắng hạ càng giòn tan đổ xuống mặt đất từ bầu trời xanh thẳm.




---------------------------------------------
Huyền cung-Blackja.
Những tia nắng vàng chiếu qua nhữ ô cửa đủ màu sắc của Huyền cung Blackja , tạo thành những chùm sáng đủ màu sắc .Tạo nên một không gian huyền ảo kì lạ , đặc biệt ở khu nhà kính được thiết kế như một khoảng sân nhỏ chính giữa những dãy phòng cẩm thạch đen của Blackja.
Những dây thừơng xuân leo qua các giá đỡ bằng những thân cây to nhỏ khác nhau được trồng khắp trong khu nhà kính.Một bức màn xanh lá của những cây thường xuân làm không gian dịu mát , đẹp như trong truyện cổ tích .Chính giữa khu vườn là một đài phun nước nhỏ hình một bông hồng lớn , nhụy hoa phun ra những dòng nước trong vắt mát lạnh.Nhiều loài chim đua nhau lặn ngụp trong bồn nước phía dưới , hót lên nhiều gia điệu vui tươi.Nhưng giai điệu vui tươi của những chú chim mau chóng nhường chỗ cho tiến thụ cầm trầm bổng.
Elena ngồi bên cây thụ cầ tấu lên khúc nhạc tuyệt diệu đến chim chóc cũng phải thán phục.Những tán cây như đung đưa theo khúc nhạc, hòa cùng tâm tư nàng gửi vào tiếng đàn.
-Hay lắm.Daffodil uyển chuyển bước ra từ sau một bụi cây nhiệt đới có lá dài như lá dừa.
-Daff chàng đến từ lúc nào vậy? Elena ngừng tay đàn quay lại nhìn Daffodil.
-Ta đến được một lúc rồi, nhưng vì vẻ đẹp và tiếng đàn của nàng tạo nên khung cảnh quá tuyệt diệu ta không thể phá vỡ .
-Chàng quá khen đấy thôi em chỉ là…Elena e thẹn.
Tiến lại gần , ngồi xuống bên cạnh Elena , Daffodil đưa tay vuốt nhẹ lên mái tóc nàng.Anh ta nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên chiếc cồ trắng ngần cùa Elena .
-Nàng còn đáng khen nhiều hơn thế nữa Elena của ta.
-Chàng không bận việc gì sao? Chẳng phải chàng mới được bồ nhiệm vào đội cấm vệ, sao lại có thời gian đến thăm em vậy?
-Phải, vì vậy hôm nay ta đến thăm nàng cũng là để tạm biệt nàng..
-Sao lại vậy? Elena hốt hoảng , xen lẫn bối rối.
-Ta phải đi làm nhiệm vụ vài ngày , nên ta, đến gặp nàng để cố gắng lưu lại hình bóng nàng trong tim ta càng nhiều càng tốt.Daff mỉm cười tình tứ.
-Em cũng sẽ rất nhớ chàng. Elena nhẹ nhàng ngả đầu lên vai Daff thả hồn bay bổng theo tiếng chim vút lên theo những tia sáng màu.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

xin dùng tiếng việt có dấu