Thứ Tư, 4 tháng 11, 2009

chuong 16

Hoàng cung Kirene…..
Những ngày cuối cùng của mùa xuân đẹp đẽ dần qua trôi qua nhường chỗ cho nhữ cơn oi nồng của mùa hạ .Đêm đã buông xuống trên hoàng cung Kirene, không khí đầu hạ có phần dễ thở hơn đưa mọi người vào giấc ngủ.Nhưng lại có những kẻ lẩn khuất trong đêm, như bóng của thần mộng lượn lờ trong đêm.
Bóng đen nhẹ nhàng quăng sợi dây mỏng như tóc bám vào tường thành phía đông , rồi nhanh nhẹn như chú mèo hoang nhẹ nhàng vào bên trong cung điện Kirene.Tiếp đến là một tràng tiếng động như tiếng cú báo hiệu cho những kẻ khác tiến vào.
Nhẹ nhàng và khéo léo họ lẩn khuất sau những hàng cột dài theo những hành lang đến chính cung Canavatza.Họ dừng lại đôi chút cùng nhau xem thứ gì đó bên trong mảnh giấy da màu nâu.
-----------------------
Chẳng bao lâu Canavatza đã hiện ra sừng sững trước mặt, cánh cửa đồng nguyên khối được đẩy nhẹ nhàng không một tiếng động .Cánh cửa đồng chỉ mở ra một khe nhỏ vừa đủ cho một ngừơi lách vào ,còn lại họ tách ra phóng mình trong đêm tối rồi biến mất.
Bóng đen vào bên trong Cramy tiến đến ngai bằng đá trắng mà nữ hoàng vẫn thường ngồi .Tên áo đen đưa tay sờ mó khắp trên ngai, sau đó dừng lại ở huy hiệu hình hoa hồng nở to ở trên đỉnh tựa .Đưa tay nhấn mạnh, cái huy hiệu lõm xâu xuống vài phân rồi tiếng răng rắc vang lên,chiếc ngai tự di chuyển đển lại một lỗ hổng trên sàn.
Quăng mình xuống cái lỗ hổng tối đen,tên trộm xuống đến căn hầm được thắp sáng lờ mờ bởi hai ngọn đèn bằng vàng.Và phía cuối căn phòng là một vật đang tỏa sáng lộng lẫy khi mằn giữa một chùm sáng phát ra từ trần hầm, đó chính là hoa hồng Eldestsa.
-cuối cùng cũng tìm ra ngươi.Tên trộm thầm thì , đôi mắt tím kì lại ánh ên một niềm khoái cảm.Từ tốn tiến lến từng bậc thang , dẫn đến bục đá để cành hồng Eldestsa bằng bạch ngọc đang tỏa sáng lung linh.
Khéo léo đưa tay nhấc bông hồng bằng bạch ngọc lên đển không gây một tổn hại nào cho báu vật , tên trộm không để ý rằng.Khi hắn nhấc bông hồng ra khỏi bệ đá một sợi tơ vàng đã đứt phụt.
Bông hồng Eldestsa vừa nắm gọn ghẽ trong túi , hắn toan trở ra thì mọi thứ ánh sáng trong căn hần đều tắt phụt.Hoảng loạn lấy mồi lửa dự phòng , cố thoát ra thì hắn đã bị bao vây tứ phía từ những cánh cửa âm trong tường được mở tự động dẫn cảnh vệ vào .
-Bắt lấy hắn đội trưởng cấm vệ quân quát lớn.
Tên trộ không còn đường thoát nhưng vẫn cứng đầu chống trả .Thân thủ vô cùng nhanh nhẹ , né tránh được mọi sự tấn công, , hắn đã thoát được đến miệng hầm , chạy ra đến cánh cửa đồng lớn.
Đang cố sức mờ cánh cửa, thì cánh cửa bật tung , từ phía ngoài đèn đuốc sáng ập vào làm tên trộm lóa mắt vội lấy tay che mắt.Không bỏ lỡ cơ hội , cấm vệ quân lấy số đông áp đảo và khống chế tên đạo tặc .vừa lúc ấy thì nữ hoàng và bốn vị công chúa cũng đến nơi.
-Hắn có phải là tên đạo chích Gió Xoay nổi tiếng gần đây không? Nữ hoàng Verada trong bộ áo ngủ màu huyết dụ lạnh lùng hỏi.
-Vâng phải ạ , hắn thật to gan lần này dám đột nhập vào cả hoàng cung.Ông đội trưởng đứng tuổi thưa lại.
-Ta muốn xem mặt hắn.
-Vâng.
Tấm vải đen được lấy ra, để lộ mái tóc ngắn màu hung đỏ và đôi mắt tím kì lạ.Dưới ánh đuốc bập bùng Viola không cò tin vào mắt mình nữa.Lắ bắp trong miệng nàng tiến lên để nhìn cho rõ
-Wind tại ……sao?
Đáng ngạc nhiên hơn tên trộm cũng sững sờ khi nhìn thấy Viola bước lên trong bộ áolụa mỏng manh như cánh bướm trong gió.
-Viola tại sao?
-Nhị công chúa, điện hạ biết hắn sao? Ông đội trưởng từ tốn hỏi.
-Cái gì tại sa lại là nhị công chúa?Wind trân trối quay nhìn Viola rồi đến ông đội trưởng cấm vệ.
-Viola con và hắn có quan hệ gì ?Verada hỏi dò xét con gái.
-Con ….con .Viola lúng túng đáp.
Bỗng “vút” một mũi tên từ đâu bay thẳng về hướng Verada.Máu, bắn vụt lên mặt bà làm nữ hoàng đứng sững không thể cử được, trước mắt Verada thần quan Vollum đổng sụp xuống.
Những giọt máu đỏ thẫm dần dần loang ra trên ngực áo trắng toát của Vollum,Verada quỳ thụp xuống , cùng lúc đó Yuccan cũng chạy đến.Còn binh lính thì la hét”hộ giá”.
-Vollum ông sẽ không sao đâu.Verada run run cầm lấy tay Voll.
-Thầy ơi cố lên.Yuccan nâng đầu Voll lên cao hơn.
Mọi người chưa hết bàng hoàng vì mũi tên lạ, thì hàng chục mũi tên khác lại được bắn tới. Quá bất ngờ và không kịp phòng thủ , một toán lính đã bị thương vong tróng đó có cả đội trưởng cấm vệ.Đó là một thiệt hại lớn lao , đòan quân không có người chỉ huy náo loạn như ong vỡ tổ.Hàng loạt mũi tên khác lại được phóng đến, lần này Vic đã trấn tĩnh và ra lệnh cho mọi người rút vào trong điện Cramy.
Nhưng khi cánh cửa đồng lớn được đóng lại, thì Vic phát hiện nữ hoàng đã bị dính một mũi tên vào cánh tay.
-Mẫu hoàng người có sao không?Vic cùng ba em gái hốt hoảng.
-Tên có độc mau đưa bệ hạ đi dải độc đi.Tron lúc hỗn loạn Wind đã thoát được sự khống chế của quân lính.
-Chị Vic và Elena hai người chăm sóc mẫu hoàng em sẽ lo mọi chuyện.Viola đứng dậy dựt lấy thanh gươm của tên lính canh ,tiến ra cửa.
-Không Viola nguy hiểm lắm
-Chị yên tâm đi còn có em mà .Olivia đặt tay lên vai Vic rồi cầm vũ khí theo sau Viola .
Vic khẽ gật đầu rồi cùng Elena và nửa số quân còn lại theo mật thất đến nơi an toàn.Nhưng Vic cũng không quên ngoái lại nhìn Yuccan đang quỳ bên Vollum một lần rồi mới quay đi.
---------------------------------
-Yuccan con trai ta, có lẽ ta xắp được gặp mẹ con rồi.Vollum thoi thóp máun trào ra từ khóe miệng , nhưng ông vẫn cố đưa bàn tay lên chạm vào mặt Yuccan ,để lại trên đó một hình dấu tay máu chảy dài.
-Không thầy không thể chết .Yuccan mếu máo đáp lại, và lần thứ hai từ khóe mắt chàng những giọt lệ long lanh chảy xuống.
-Gọi ta là cha đi.Voll nói khó nhọc hơn , rồi ho sụa ra nhiều máu hơn.
-C…h…a….cha .Tiếng “cha” của Yuccan như được nhai từng chữ mới thốt lên được.
Trên khuôn mặt hốc hác, tái đi vì mất máu Vollum bỗng nở một nụ cười rạng rỡ .Nụ cười vui vẻ nhất từ trước đến giờ mà Yuccan được thấy bởi người cha đầy đau khổ của mình , dù nụ cười đó làm máu từ miệng ông chảy ra nhiều hơn.
-Hứa với ta , hãy để ta yên nghỉ bên mẹ con…..Hứa với ta.Vollum lấy sức tàn cuối cùng túm lấy áo Yuccan.
-Con hứa cha hãy yên nghỉ đi.
-Cảm ơn con, con hãy sống hạnh phúc nhé con trai .. Dứt câu nói Vollum từ từ nhắm mắt, bàn tay nắm chặt áo Yuccan cũng từ từ buông lỏng rồi rớt xuống sàn đá .
-Cha, cha , cha đừng vậy mà , con xin cha.Yuccan ghì chặt mặt cha vào ngực gào lê thảm thiết .Tiếng gào khóc não nề của Yuccan bị nhấn chìm bởi tiếng la hét và đánh nhau ở bên ngoài điệm Cramy.
-Chi Viola quân ta đã bị trúng tên mất một nửa rồi , quân tiếp viện thì nửa giờ nữa mới đến kịp.Olivia vừa đưa kiếm ngăn một mũi tên vưa quay sang nói với Viola.
-Ta phỉa tìm được vị trí của chúng.
-Khó lắm làm sao tìm đựơc , nếu tìm được cũng không còn đủ quân nữa, trừ phi ta biết ngay lúc này.
-Tôi biết chỗ phục kích cuả chúng.Wind xuất hiện sau lưng Viola Và Olivia.
-Anh chưa chạy à? Viola khinh bỉ hỏi lại.
-Anh sẽ giải thích cho em sau, bây giờ Olivia em hãy tấn công ở tháp phía đông có hai tên ở đó.
-Viola em hãy cho người đi phá máy bắn cung ở tháp phía bắc và phía tây.
-Còn anh thì sao?Anh sẽ giải quyết cái gì đây?Viola hỏi lại.
-Anh sẽ xử lý tên cầm đầu ở tháp phía nam,hãy tin anh.Đôi mắt tím ánh lên kì lạ, một sự tức giận pha lẫn đau khổ.
-Cẩn thận Wind .Viola nhẹ nhàng đặt lên má chàng một nụ hôn rồi dẫn quân đi.
-Hóa ra anh là người đó.Olivia nhìn Wind cười bí ẩn , rồi không đợi Wind trả lời cô cũng đi theo ngả của mình.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

xin dùng tiếng việt có dấu