Thứ Tư, 4 tháng 11, 2009

chuong 15

Đêm của những tên trộm....
Lễ hội mùa xuân đã qua nhưng âm hưởng của nó vẫn còn vương vấn ở lại.Bên trong lam cung Bludasan, Viola đang mơ màng ngồi bên cửa sổ ngắm nhìn bông hồng tím sáng mờ mờ vì ánh nắng chiếu xuyên qua cánh hoa.
-Chị đang làm gì vậy? Olivia bước vào trên tay ve vẩy chiếc roi ngựa.
-Em mới cưỡi ngựa về đó à? lại đây chị chi xem thứ này.Viola hòa hứng gọi Olivia lại.
-Gì vậy? Olivia đáp dửng dưng.
-Xem này, nó có đẹp không?
-Hoa hồng tím, người đó tặng chị à?
-Phải.Viola cười thích thú dán mắt vào bông hoa
-Vậy người đó đúng là để dành cho chị.
-Chị cũng muốn em gặp người đó, em có đi cùng chị chỗ hẹn hôm nay không?
-Rất tiếc, em còn nhiều việc phải làm, chị cứ đi chơi vui vẻ đi. Nói xong Olivia quay lưng tiến về phía cửa .
-À này Olivia, nếu mẫu hoàng có hỏi thì em làm ơn...
-Nói chị vẫn ngủ vì mệt chứ gì?
--------------------------------
Len lỏi theo con đường bí mật từ hoàng cung đến tận khu chợ trung tâm, Viola tiếp tục đi ngang qua khu chợ đến quảng trường gần đó. Bên cạnh đài phun nước hình tượng nữ thần tình yêu,và vây quanh là những thiên thần bé xíu đang cầm sáo hoặc kèn thổi ra những tia nước trong suốt xuống bồn nước bên dưới, lấp lánh đầy những đồng lẽm nhỏ.
-Wind , em đến rồi đây.
-Viola sao nàng lúc nào cũng đến muộn vậy?Wind cười tươi rồi nhéo nhẹ lên đôi má hồng hào của người yêu.
-Tại chàng đên sớm đó thôi , hôm nay chúng ta đi chơi ở đâu vậy?
-Hôm trước nàng nói , nàng muốn gặp sự phụ ta mà phải không ?
- Vậy chúng ta đi ngay đi.
Wind đưa Viola đi về phía cuối quảng trường đến một con phố nhỏ .Hai bên là dãy nhà cao hầu như che hết ánh nắng có thể chiếu xuống con đường lá đá.Dãy nhà tuy cao nhưng trông chúng trông nhếc nhác, những dây phơi đồ chằng chịt qua lại, những cánh cửa gỗ xám cái đó cái mở như những tai nấm dại bám lên thần cây là bước tường quét vôi trắng , bị tróc nẻ nhiều chỗ.
Cuối cùng họ dừng lại phía trước một cánh cửa gỗ xám xịt, không khác là mấy so với những cái khác:
-Nào vào đây. Wind nắm tay Viola vào ngay sau khi đẩy cửa vào.
Bên trong cánh cửa là một không gian hoàn toàn khác, căn phòng chứa đầy các dụng cụ nhỏ kì lạ.Cái thì xoay ít trong không khí như côn trùng, loại thì nằm im phun ra những lọn khói đủ màu và một máng trượt dài bằng thân tre có những viên bi lúc nào cũng lăn tròn xung quanh phòng.
-Những thứ kì lạ gì vậy? Viola hào hứng hỏi.
-Chúng là những thứ sư phụ tạo ra theo sở thích của ông ấy.
-Không chỉ là sở thích đâu, đó là khoa học đấy. Tiếng nói phát ra từ chiếc bàn chất đống sách.Một người đàn ông đứng tuổi với mái tóc màu lông chuột bù xù, khuôn mặt hốc hác, đôi mắt thâm quầng thiếu ngủ ẩn sau cặp kính dày cộm.
-Sư phụ , thầy đây là...
-Ta biết đây là cô gái đã làm học trò yêu quý của ta phải mất cả buổi trời chuẩn bị để hẹn hò phải không?
-Thầy sao lại nói những chuyện gì không?Wind bối rối kéo tay người đàn ông kì kèo.
-Xin chào ta là Cloudy Foxd, cứ gọi ta là fox.
-Cháu là Viola De Rosana.
-Ta nghe Wind nói cháu muốn gâp ta hả cô gái xinh đẹp?
-Vâng cháu rất ấn tượng với loại hồng tím mà ông đã tạo ra, nên cháu muốn có hạt giống của loại hoa ấy ạ.
-À một yêu cầu hơi khó đấy, nhưng với Fox không có gì là không thể.Đằng hắng một tiếng ,Fox cúi xuống lục lọi phía trên cái kệ sau lưng để đủ thứ chai lọ.Sau vài phút tìm kiếm, ông quay ra đưa cho Viola một gói màu đen.
-Đây cô bé, hạt giống đủ cho cháu trồng cả một vười hoa đây, nhưng phải nhớ loài hoa này phải deo vào lúc xế chiều, và tưới nước hai lần mỗi ngày vào sáng sớm và lúc đêm khuya thì mới ra hoa được sau hai tuần.
-Nhanh vậy sao?
-Rất nhanh nhưng cũng rất khó trồng, nhưng chỉ cần cháu có tấm lòng là được.
-Cháu thật sự rất cám ơn ông.Viola vui vẻ nhận túi hạt giống.
-Thôi hai đứa đi tìm chỗ mà chơi, ta còn nhiều việc phải làm lắm.Ông nhoẻn miệng cười, rồi xua tay đẩy Viola và Wind ra cửa, khi ông nhìn thấy vẻ ngán ngẩm của Wind khi ông nói chuyện với Viola .
----------------------------
-Ông Fox quả là một người tuyệt vời.
-Đúng ông ấy luôn như vậy, bây giờ chúng ta đi đâu đây?
-Tùy chàng.Viola vui vẻ nói.
Wind nắm tay Viola đi dưới nắng xuân rực rỡ dạo quanh thành Cameloz.Họ đi dạo quanh quảnh trường trung tầm, cùng cầu nguyện bên đài phun nước tình yêu, cùng ném đồng kẽm xuống bồn nước ước nguyện.
Viola được xem rất nhiều thứ lạ mắt.Nhưng điều tuyệt vời nhất là nàng được ở cạnh Wind, chàng trai lạ lùng như làn gió mới thổi đến từ đại dương xa lạ.
------------------------------------------------
Buổi đi chơi kết thúc vào lúc xế chiều , sau khi từ biệt Viola ở khu chợ Wind huýt sáo véo von , vừa đi vừa nhảy trở về ngôi nhà trong khu phố nhỏ.
Đẩy cửa bước vào, Wind hết sức bất ngờ , mọi thứ trong phòng đều bị đảo lộn, các dụng cụ của ông Fox bị đập phá mằn la liệt trên sàn.
-Sư phụ thầy đâu rồi? Wind hoản loạn lục tung đống hỗn độn.
-Ở đây cậu bé.Một giọng nói trơn tuột phát ra từ góc khuất, một toán người khoản ba bốn tên đang trói nghiến ông Fox mặt đầy máu me, cặp mắt kính thì bị nứt nhiều đường nằm lệch qua một bên mũi đang rỉ máu.
-Các ngươi là ai ? muốn gì?
-Chúng ta muốn nhờ cậu giúp một việc mà thôi
-Đừng nghe chúng ....Ông Fox yếu ớt nói.
-Có im đi không lão già .Tên cầm đầu có bộ râu đen rậm dập mạnh ông xuống nền nhà.
-Chúng tôi biết cậu chính là tên đạo chích Gió-Xoáy chuyên ăn cắp của kẻ giàu cho người nghèo.
-Thì sao?Wind dè chừng hỏi lại.
-Tôi muốn cậu lấy cho chúng tôi một thứ.
-Nếu không thì sao?
-Thì lão già này sẽ chết.Tên râu rậm dít lưỡi dao sáng lóa vào cổ ông Fox.
-Vậy tôi sẽ nhận được gì sau vụ này?
-Mạng sống của lão già và rất nhiều tiền.
-Thứ đó là gì ?
-Một thứ trong hoàng cung .Tên cầm đầu nhếch mép cười nham hiểm nhìn thẳng Wind.
-Hoàng cung ? nghe có vẻ nguy hiểm , đừng làm Wind để mặc ta.ông Fox hốt hoảng nói.
Lời nói cảu ông Fox không có hiệu quả lúc này , vì trong đôi mắt tím kì lạ kia đã ánh lên một tia nhìn kiên quyết, và Wind đã quyết định phải làm gì.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

xin dùng tiếng việt có dấu